Đêm Định Mệnh
Quay về nơi từng là nhà, từng gắn liền với những ngày tháng bị rẻ rúng là điều không ai trong nhà Devlin muốn - trừ Faith. Cô gái với mái tóc rực đỏ đã trăn trở nhiều đêm và quyết định quay về chốn xưa. Bởi lẽ cô luôn khác với các thành viên còn lại. Cô không uống rượu như cha, không lẳng lơ như mẹ, không ăn chơi hư hỏng như anh chị. Tuổi thơ của cô gánh vác những trách nhiệm dường như luôn vượt quá sức của một con bé gầy gò: chăm sóc đứa em thiểu năng, nấu ăn, dọn dẹp, giặt giũ...
Cô ăn mặc sạch sẽ kín đáo, học hành chăm chỉ giỏi giang. Nhưng thế thì sao chứ? Cái thị trấn Prescott ấy vẫn chỉ xem cô là một đứa nhà Devlin, mà nhà Devlin thì toàn lũ rác rưởi. Thậm chí sau mười hai năm, trở lại trong dáng vẻ một người thành đạt, mang cái họ của người chồng vắn số, Faith vẫn bị hắt hủi do ngoại hình của cô giống hệt người mẹ xinh đẹp nhưng lăng loàn.
Tuy vậy, giờ đây, cô không gào thét trong câm lặng rằng “tôi khác” nữa mà sẽ thể hiện cho đến khi nhận được sự tôn trọng của tất cả người dân nơi này - đặc biệt là Gray Rouillard. Anh vừa là tia sáng duy nhất trong suốt quãng đời thơ ấu của Faith, đồng thời là bóng ma lớn nhất thuộc về quá khứ mà cô muốn gạt bỏ. Lẽ sống của Faith trong chuỗi ngày u ám thuở bé là cơ hội được thấy bóng dáng Gray, được nghe giọng nói của anh. Cô chỉ dám ao ước bấy nhiêu đó thôi. Giấc mơ có được người con trai sáng giá của gia đình Rouillard quyền thế là quá xa vời.