"Một cuộc sống tốt đẹp có thực. Cuốn tự truyện này được kể bằng giọng văn mộc mạc, chân tình, chậm rãi tưởng chừng như chỉ phù hợp với một tính cách nhẹ nhàng và đơn điệu nào đó, một cuộc sống nhẹ nhàng và thanh thản nào đó. Nhưng hóa ra theo từng lời kể chậm rãi ấy, người đọc bị hút vào một chuỗi sự kiện khó có thể tưởng nổi là chúng hội tụ trên chỉ riêng một con người, một chuỗi sự kiện dường như chưa có dấu hiệu dừng lại ngay cả khi cuốn sách đã khép, vẫn khiến người ta băn khoăn muốn biết điều gì kế tiếp sẽ xảy ra với chàng trai tài hoa nhưng nhiều lận đận của vùng đất Đô Lương này, với Ủn - cô con gái của anh với người vợ mà anh cho là có sứ mệnh đặc biệt đối với đời anh: đem Ủn đến cho anh và ra đi về cõi thiên đường chỉ 10 ngày sau khi Ủn ra đời.
Cuốn tự truyện là nhiều chuỗi cảm xúc đan xen, có lúc đầy ấp những ký ức thân thuộc về thiên nhiên êm đềm nơi miền quê hương Đô Lương tần tảo, có lúc dồn dập những hoạt động táy máy hay sáng tạo của một cậu bé quê nghèo nhưng nhiều ý tưởng và mơ mộng để rồi lớn lên trở thành một thành viên của đội tuyển sinh viên Việt Nam chiến thắng ở một cuộc thi tầm cỡ châu lục, đem lại cảm giác hãnh diện một thời cho những ai là người Việt, còn có hình ảnh một chàng sinh viên ham mê các hoạt động tình nguyện, dám dấn thân và trải nghiệm.